Sunday, July 12, 2009

di cư

Thế là đã ở trại Samsuipo được 5 tháng, mấy hôm nay trời mưa tầm tã. Nghe đâu trại lại chuẩn bị đón thêm người vào.

Mình ngồi trong cái phản gỗ nhỏ bé , cái không gian duy nhất của riêng mình nhìn ra trời mưa. Từng cơn gió làm rung rung những cuộn dây thép gai, mưa trắng xóa bầu trời.

Đài báo đưa tin đây là cơn bão lớn số 5 . Trời ơi, bão gió thế này không biết những thuyền đang trên biển có tránh bão kịp không. Nhớ lại trên đường đi, mình thấy mấy tầu bị đắm , tang thương lắm.
Hôm qua nói chuyện với anh Trí ,dân Quảng Ninh, anh đi khác tầu . Anh nói tầu anh bị đắm khi vượt el đảo Hải Nam, vợ con chết hết, anh may mắn được sóng đánh giạt vào bờ sống sót.

Đã chiều rồi mà mưa vẫn không ngớt. Không biết quê nhà có bị bão không , liệu bố ở nhà có biết sửa cái mái bếp đằng sau đã bị hỏng nhiều , phải thay , nếu không một cơn gió lốc là bay cả mái.

Rồi cái nền nhà mình đang làm dở dang thì bỏ đi HK..Ngày mình đang làm thì cán bộ , công an đến đòi dừng công trình không cho làm, họ định cướp đất , cướp nhà của mình . Nhưng mình không chịu, định dùng võ cùn đánh lại họ. Chưa kịp đánh thì gặp bạn bè rủ vượt biên. không biết bố có giữ nổi mảnh đất ấy không , bây giờ giá đất ngày càng cao , nhất là những miếng đất mặt đường .

Càng nhớ nhà ruột gan càng rầu rầu, bên ngoài trời vẫn còn mưa, trời mưa nên tối rất nhanh. Bọn Phong bá Địa đang chuẩn bị đi xuống nhà chia cơm , bọ nó đi chia cơm mà cầm theo mỗi thằng một cái gậy, nó sẽ đánh bất kỳ ai không nghe theo bọn nó. tuần trước không hiểu lý do gì mà bọn nó đánh thuyền trưởng tầu Hoa Phượng Đỏ gẫy mấy răng, máu me be bét. Chúng vẫn chưa tha , còn nhét cả cứt vào mồ . Đúng là kiểu sống trong tù , chúng rất độc tài.
Vì thế rạo này tình hình xung khắc miền vùng càng rõ nét. Kể từ hôm một đầu gấu Quảng Ninh đâm bị thương một đàn em Phong Bá Địa, Bọn lưu manh Hải Phòng càng đàn áp dân tỉnh lẻ nhiều hơn. Chúng càng tức khi không bắt được kẻ thù .

Hôm ấy kẻ đâm người đã nhanh chân chạy tới phòng cảnh sát xin đi tù , nếu không làm vậy , đầu gấu Hải Phòng sẽ giết chết hắn ngay.

Bây giờ nhìn kìa , chúng từng tốp 5 thằng vác gậy đi khắp các buồng, ai ngứa mắt chúng đập luôn , không cần nói lý do.

Nhưng có một quẫy toàn dân quảng nình ,lưu manh Hải Phòng gườm gườm không dám động tới , đứng đầu là ba anh em LÝ Mạnh , Lý Thành, Lý Hiển.


Dạo này sáng sớm tinh mơ khi mọi người đang ngủ ngon thì ba anh em Lý Mạnh đã dậy ra sân luyện võ , Hôm nọ mình cũng dậy sớm , chỉ là thể thao buổi sáng bình thường thôi. nhưng mắt cứ nhìn trộm anh em Lý Mạnh đi quyền.

Lý mạnh to béo ,người dân tộc sán dìu, bình thường trông hắn rất chậm chạp,chân hắn đi vòng kiềng , lạch bạch lạch bạch. Thế mà khi đi quyền hắn thành con người khác hoàn toàn. Nhanh nhẹn và chắc chắn , hắn tung chân đá gió nghe vù vù .

Việc dậy sớm luyện võ của ba anh em lý Mạnh cũng là một thông điệp gửi tới quẫy lưu manh Hải Phòng . Và cũng là lời hiệu triệu toàn quốc chuẩn bị kháng chiến.Chống áp bức. Dân các tỉnh lẻ ba tầu Sài Gòn , Huế, họ túm năm tum ba bàn tán , họ ủng hộ anh em Lý Mạnh .

Trại dần đần hình thành hai phe , Quảng Ninh và Hải Phòng. Hải Phòng mạnh hơn , ăn hiếp dân thường ,chiếm hết những vị trí lãnh đạo béo bở. Quảng Ninh yếu hơn, co cụm lại, liên kết các nhóm dân khác chờ thời cơ,

Vừa mới buổi trưa hôm nay thôi , khi trời còn đang mưa to , mấy đàn em Phong Bá Địa ôm đâu về một bó toàn ống sắt , loại ống nhỏ bằng hai ngón tay, dài hàng mấy mét. Chúng cắt đầu nhọn , mài sắc thành cây giáo dài, trên gần mũi nhọn lại buộc một cái dải màu đỏ , trông y như cây giáo của quân đội thời xưa.

Mình ở cùng buồng Phong Bá địa , có điều mình không tham gia vào chính trường , trính trị.
Khoảng 5 giờ chiều , mình tản bộ sang buồng 325 , buồng có Lý Mạnh. Gần đến quẫy Lý mạnh , mình thấy trên tầng 3 một đám đông đang ngồi , hình như là hội nghị Diêm Hồng , ai trông cũng ngiêm nghị, chắc là đang bàn nhau nên hòa hay nên đánh ?

Không khí trong trại căng như dây đàn, góc nào cũng thấy có người mài vũ khí.Người thì dùng ống kẽm làm giáo, người thì bẻ cả khung giường là kiếm, những thùng đựng cơm bằng nhựa được cắt ra làm lá chắn.
Những miệng cống thoát nước làm bằng gang cũng bị đập ra làm đá để ném. Họ cắt những ống quần , ống tay áo làm mặt lạ .

Cả đêm hôm ấy trong trại không ai ngủ , hai nhóm Quảng Ninh và Hải Phòng đang vườn nhau như hai con hổ sắp lao vào nhau cắn xé. Cả hai nhóm đang chờ đợi xem nhóm nào ra tay trước.

Năm giờ sáng ngày hôm sau dân chúng cứ rỉ tai nhau , rồi rủ nhau chuyển buồng, tất cả dân Quảng Ninh , cùng các dân tỉnh lẻ lũ lượt khuân đồ đạc cá nhân chuyển sang buồng 324.

Buồng 324 là một buồng khá độc lập , nó được ngăn cách với buồng 325, 326 , 327 bởi một hàng rào sắt, chỉ có một cửa duy nhất để đi lại với các buồng bên .

buồng 324 có Hòa teo người Quảng Ninh, hắn làm đầu gấu buồng này. Ba anh em Lý Mạnh đã quyết định tụ lại với hắn để chống lại đám Phong bá Địa.

Thế là dân chúng tỉnh lẻ lũ lượt chuyển sang 324 theo Lý Mạnh, còn dân Hải Phòng đang ở buồng 324 thì chuyển ngược lại buồng 325, 326, 327. theo Phong bá Địa.

Ai ủng hộ chính phủ nào thì đi theo chính phủ đó.

Hình như mình cũng có bản năng bênh vực kẻ yếu. Cho nên mình cùng mấy anh em thân cận cũng chuyển sang buồng 324 , theo Quảng Ninh. Bỏ lại cái giường nhỏ bé xinh xinh ở buồng 326, cái giường mình đã bỏ bao công trang trí trông đẹp mắt.

Trên đường đi mình gặp một bà già , một tay chống gậy , một tay dắt cháu bé chừng hai , ba tuổi ,lại đèo theo bọc quần áo trên lưng , vừa đi bà vừa khóc, vừa chửi trời chửi đất.

Cha bố chúng nó , sao ở đâu cũng phải chạy giặc thế này. hết chạy hồi năm 54 vào nam ,tưởng được yên , nào ngờ phải chạy đi sang đây, rồi ở đây cũng không ổn , nay lại chạy sang 324 . Ngày mai chạy đâu hở giời...hở giời..

Thật là:

Trách đời đưa chiếc lá vàng
Qua sông bến hải lại sang trại tù
trời mưa ướt tấm thân gù
co ro cháu bé không dù che thân.


.............

Chỉ trong vòng mấy tiếng buổi sáng , bao nhiêu dân tỉnh lẻ đã sang hết buồng 324, còn dân Hải Phòng cũng dồn hết về với Phong Bá Địa bên 326.

Bọn Phong bá Địa bị bất ngờ , chúng chuẩn bị đánh nhau mà không hề biết âm mưu phân chia đất đai , phân chia miền vùng của đám lưu manh Quảng Ninh.

Xét về chiến thuật , chiến lược thì Lý Mạnh đã thắng một trận ròn rã. Phong bá Địa nắm quyền lãnh đạo mà không có dân thì cũng vô ích. Cho mi ngồi ở thủ đô , làm lãnh đạo mà không có dân thì cũng vô ích . Nhưng cũng may cho Phong bá Địa , hắn vẫn còn lại đám dân tỉnh nhà , và một ít dân tỉnh lẻ từng được hưởng lộc của hắn.


Đúng 12 giờ trưa thì cái cổng duy nhất để đi lại giữa hai bên bị khóa chặt, bên nào cũng có lính đứng canh phòng , tay lăm lăm vũ khí. mặt hầm hầm . Từ lúc đó dân hai bên không ai được qua lại nữa , ai cố tình trèo rào, vượt biên sẽ bị đâm chết ngay.

Từ bên trại Quảng Ninh , mình thấy bên hải Phòng đang tập hợp từng toán người , ai cũng lăm lăm thanh kiếm. Kiếm Nhật hẳn hoi ,sáng loáng. Hình như chúng được viện trợ vũ khí từ ngoài tự do . Mình nghe thấy những tiếng hô lớn..phá rào đánh sang ...phá rào đánh sang...giết hết bọn Quảng Ninh...giết ..giết...

No comments:

Post a Comment