Nửa đêm tỉnh giấc khóc nhè
Soi đèn xỏ dép ra hè nhìn sao
Rõ ràng người đứng bờ rào
Sao trời dày đặc ai vào nhà em
Xé chăn đạp chiếu ứ thèm
Một mình ngủ với một mình đã quen
Tại quên cửa sổ buông rèm
Trăng sao tưới ướt người em trên giường
Đêm khuya tĩnh lặng soi gương
Hình như cái bóng bên giường là anh
Bức tranh Đức Chúa hiền lành
Hình như Chúa khóc thương cành không hoa
Đêm dài giấc mộng trôi qua
Mưa sa ướt gối mình ta với hình
Tuesday, September 22, 2009
Monday, September 21, 2009
đi câu
Vàng vàng vệt nắng vườn cau
Hẹn em hôm trước đi câu chỗ này
Chờ em đã hết một ngày
Trăng lên soi bóng mình ai bên cầu
Sông sâu nước chảy về đâu
Cần câu anh thả nước sâu hững hờ
Trăng thu ngả bóng bên bờ
Gió đông động nước ngồi chờ ..hò ơi
Chờ đời hay đợi dòng trôi
Đêm đông gió lạnh em tôi đâu rồi
Một mình vui với mình thôi
Trăng trôi khuất núi mây bơi lưng trời
Bình minh nắng tỏ mặt người
Cá to mắc lưỡi người lười kéo câu
Chờ người chẳng thấy người đâu
Chân cầu nằm ngủ ruồi bâu mặc ruồi
Hẹn em hôm trước đi câu chỗ này
Chờ em đã hết một ngày
Trăng lên soi bóng mình ai bên cầu
Sông sâu nước chảy về đâu
Cần câu anh thả nước sâu hững hờ
Trăng thu ngả bóng bên bờ
Gió đông động nước ngồi chờ ..hò ơi
Chờ đời hay đợi dòng trôi
Đêm đông gió lạnh em tôi đâu rồi
Một mình vui với mình thôi
Trăng trôi khuất núi mây bơi lưng trời
Bình minh nắng tỏ mặt người
Cá to mắc lưỡi người lười kéo câu
Chờ người chẳng thấy người đâu
Chân cầu nằm ngủ ruồi bâu mặc ruồi
Saturday, September 19, 2009
à ơi
Sông dài biển rộng làm chi
Núi cao cảnh đẹp làm gì nữa đây
Xa em làm kiếp đi đày
Trời cao cũng mặc mây dầy cũng chê
Kim đồng hồ chậm lê thê
Cớ sao kim cứ rầm rề như sên
Nhanh lên một tí cho hên
Cho mây ôm núi cả đêm ướt đầm
Thà rằng nín lặng như câm
thà làm hòn đá dưới đầm hoa sen
Cho ai quên hết nỗi thèm
Quên đi tất cả chẳng đem lệ sầu
Công danh thành bại còn đâu
Bể dâu chớp mắt ngoảnh đầu thành mơ
Ngày về biết có còn thơ
Hay thơ thành tiếng à ơi ru hời
Núi cao cảnh đẹp làm gì nữa đây
Xa em làm kiếp đi đày
Trời cao cũng mặc mây dầy cũng chê
Kim đồng hồ chậm lê thê
Cớ sao kim cứ rầm rề như sên
Nhanh lên một tí cho hên
Cho mây ôm núi cả đêm ướt đầm
Thà rằng nín lặng như câm
thà làm hòn đá dưới đầm hoa sen
Cho ai quên hết nỗi thèm
Quên đi tất cả chẳng đem lệ sầu
Công danh thành bại còn đâu
Bể dâu chớp mắt ngoảnh đầu thành mơ
Ngày về biết có còn thơ
Hay thơ thành tiếng à ơi ru hời
giọt nắng
Giọt nắng ngơ ngẩn cuối thu
Hạ đi nhung nhớ tiếng ru ve sầu
se se gió lạnh qua cầu
Nước gương soi bóng mây sầu lửng lơ
vàng vàng có một lá mơ
Nắng thu nhỏ giọt câu thơ hẹn hò
Bến sông còn có con đò
Cắm sào in bóng co ro một mình
Lạy trời cho một bình minh
Cuối thu mà ngỡ nắng xinh đầu hè
Hạ đi nhung nhớ tiếng ru ve sầu
se se gió lạnh qua cầu
Nước gương soi bóng mây sầu lửng lơ
vàng vàng có một lá mơ
Nắng thu nhỏ giọt câu thơ hẹn hò
Bến sông còn có con đò
Cắm sào in bóng co ro một mình
Lạy trời cho một bình minh
Cuối thu mà ngỡ nắng xinh đầu hè
Ăn
Thắng bại thì nói ăn thua
Làm ăn câu ấy sớm trưa hành nghề
Ăn ở chồng vợ khỏi chê
Ăn nằm hai chữ đê mê si tình
Xin đừng ăn nói ling tinh
Chuyện chi ăn ý ấy mình hợp đôi
Ăn khớp như miệng với môi
Ăn ảnh vừa đứng vừa chơi tuyệt vời
Ngay khi có lúc chửi đời
Ăn đi của quý rụng rời chân tay
Ăn giật ăn cắp ăn mày
Ăn sâu ăn cạn ăn ngày ăn đêm
Ăn năn ăn hiếp ăn thêm
Ăn giỗ ăn hỏi ngoài thềm ăn chay
Ăn chậm ăn đúng ăn sai
Quanh năm ngày tháng trời đày vì ăn
Bởi vì dân đói quanh năm
Hễ chi nói đến là ăn cả ngày
Ăn xin bạn với ăn mày
Ăn to ăn đậm quan thầy tham ô
Ăn điểm mục đích thầy đồ
Vì ăn ai cũng nấm mồ cỏ xanh
Làm ăn câu ấy sớm trưa hành nghề
Ăn ở chồng vợ khỏi chê
Ăn nằm hai chữ đê mê si tình
Xin đừng ăn nói ling tinh
Chuyện chi ăn ý ấy mình hợp đôi
Ăn khớp như miệng với môi
Ăn ảnh vừa đứng vừa chơi tuyệt vời
Ngay khi có lúc chửi đời
Ăn đi của quý rụng rời chân tay
Ăn giật ăn cắp ăn mày
Ăn sâu ăn cạn ăn ngày ăn đêm
Ăn năn ăn hiếp ăn thêm
Ăn giỗ ăn hỏi ngoài thềm ăn chay
Ăn chậm ăn đúng ăn sai
Quanh năm ngày tháng trời đày vì ăn
Bởi vì dân đói quanh năm
Hễ chi nói đến là ăn cả ngày
Ăn xin bạn với ăn mày
Ăn to ăn đậm quan thầy tham ô
Ăn điểm mục đích thầy đồ
Vì ăn ai cũng nấm mồ cỏ xanh
Tuesday, September 15, 2009
đi tù
Tại vì tình nghĩa vợ chồng
Anh đi em phải bế bồng con theo
Cùng nhau gồng gánh qua đèo
Mồ hôi nhỏ xuống cánh bèo lắc lư
Vận hạn có sẵn nhiều dư
Dịp may nhỏ xuống lưa thưa vài lần
Thương em thân yếu cây cần
Lang thang bờ ruộng sống gần bùn dơ
Thương con đang tuổi ấu thơ
Xa cha vắng mẹ trông chờ hanh hao
Anh em ở tận phương nào
Ngày mưa ngày gió ai vào thăm con
Trời cao đất rộng núi non
Ai thương ai biết ai còn ai hay
Sunday, September 13, 2009
người được thả , cái mả đang chờ
Gần đây nhà cầm quyền Việt Nam có những bước đi ngược lại ý nguyện và hiến pháp của nhân dân Việt Nam
. Họ cho bắt một số người hoạt động dân chủ, và bắt một số bloger , những người viết bài phản đốí Trung Quốc cướp đất , cướp đảo Hoàng sa , trường sa của Việt nam.
Những người viết bài chống lại việc chính phủ cho Trung Quốc khai thác tài nguyên , khoáng sản ở tây nguyên.
vào 1974 Trung Quốc đã chiếm toàn bộ quần đảo Hoang sa của Việt Nam . Đến năm 1988 Trung Quốc chiến tiếp Trường Sa .
Cuộc chiến trên biển năm 1988 còn gọi là HẢI CHIẾN TRƯỜNG SA , đó là tên gọi của cuộc xung đột trên biển Đông năm 1988 giữa Hải quân Quân giải phóng Nhân dân Trung Hoa với Hải quân Nhân dân Việt Nam để chiếm các đảo thuộc quần đảo Trường Sa vào ngày 14 tháng 3 năm 1988 mà kết quả thắng lợi thuộc về Trung Quốc, phía Việt Nam mất 3 hải vận hạm của hải quân Việt Nam, 64 thủy binh Việt Nam đã chết.
Chính phủ Việt nam cho Trung Quốc khai thác Bauxite ở tây nguyên là việc làm trái với nguyện vọng của nhân dân , nhiều nhà khoa học , các cựu chiến binh , kể cả các vị công thần danh tiếng đã phản đối , nhưng chính phủ vẫn không ngừng những việc làm phản khoa học, có mối nguy hại cho an ninh quốc gia.
Một số bloger đã lên tiếng phản đối sự hèn hạ, sự độc quyền , sự thối nát của những người lãnh đạo Việt nam . Lập tức họ bị bắt , hỏi cung , giam hãm trong tù không cần xét sử .
Chính việc làm của chính phủ Việt Nam đã bộc lộ rõ bộ mặt thật trong chính sách cầm quyền . Đó là độc tài , đàn áp , bưng bít che dấu những tội lỗi .
Mẹ Nấm , và Người Buôn Gió đã được thả, nhưng tự do ngôn luận , tự do viết , tự do biểu hiện cảm xúc thì vẫn đang bị giam hãm tù đầy . Người dân Việt Nam không được tự do phản biện , tự do nói lên những cái mình phản đối . Nhiều nhà văn , nhà báo phải viết theo chỉ đạo của đảng . Đảng nói như thần nói không ai được chống lại , ai chống lại sẽ bị tiêu diệt. Chỉ có đảng được tự do làm , tự do nói , tự do ra lệnh.
Trong kinh doanh mà không có cạnh tranh thì không có phát triển kinh tế . trong lãnh đạo mà không có cạnh tranh thì sẽ là độc tài . Một đất nước độc tài thì người dân sẽ phải chịu nhiều bất công , nhiều khổ đau , tương lai đất nước sẽ lụi tàn.
Lịch sử sẽ chôn vùi những kẻ bán rẻ đất nước , nhân dân như Trần Ích tắc , Lê chiêu Thống , những nấm mồ nhơ nhuốc sẽ không bao giờ rửa sạch .
Thursday, September 10, 2009
Trung thu
Quả cam trái bưởi đêm nay
Lăn đùng ra chiếu ăn mày trung thu
Tô hô một đĩa lù lù
Trăng trôi qua ngõ chửi cu ông trời
Cam bưởi nổi tiếng nhiều nơi
Múi căng vỏ mỏng tép bơi nước nhiều
Trung thu đến, Trăng làm kiêu
Cam bưởi mơ thấy nàng Kiều ngày xưa
Canh ba trời đổ cơn mưa
Khóc thương cam bưởi ngủ trưa sáng ngày
Sunday, September 6, 2009
Hư không
Hư không trong cái hư không
lao tâm lao sức mênh mông mỏi mòn
Trèo cao lên đỉnh núi non
Đến khi nhắm mắt hóa còn hư không
Tiền tình có lúc mênh mông
Một cơn gió ngược cái lông không còn
Than ôi một tấm lòng xon
Hận trời bạc mệnh héo hon suốt đời
Mới hay sống kiếp làm người
Vào đời tay trắng ra đời trắng tay
lao tâm lao sức mênh mông mỏi mòn
Trèo cao lên đỉnh núi non
Đến khi nhắm mắt hóa còn hư không
Tiền tình có lúc mênh mông
Một cơn gió ngược cái lông không còn
Than ôi một tấm lòng xon
Hận trời bạc mệnh héo hon suốt đời
Mới hay sống kiếp làm người
Vào đời tay trắng ra đời trắng tay
Friday, September 4, 2009
sự đời
Nghiêng nghiêng một dáng cỏ may
Lung lay gió rụng một ngày không xa
Oa Oa tiếng khóc hôm qua
Hôm nay tóc đã bạc màu trắng mây
lớn lên làm kiếp trâu cày
Tình duyên lúc ngọt lúc cay thất thường
Khi đầy túi , khi đứng đường
Khi dân đô thị khi phường gặt thuê
Lê thê một cõi đi về
Chiều nghiêng một bóng bên hè lá rơi
Lung lay gió rụng một ngày không xa
Oa Oa tiếng khóc hôm qua
Hôm nay tóc đã bạc màu trắng mây
lớn lên làm kiếp trâu cày
Tình duyên lúc ngọt lúc cay thất thường
Khi đầy túi , khi đứng đường
Khi dân đô thị khi phường gặt thuê
Lê thê một cõi đi về
Chiều nghiêng một bóng bên hè lá rơi
Thursday, September 3, 2009
Chờ chồng
Anh đi tù không có ngày sử án
Em ở nhà cứ đoán ngược đoán xuôi
Có thể năm năm có thể dài hơn thế
Em bế con đứng khép lép mong chờ
Nhà tối om không sáng đèn điện nước
Họ cắt điện họ cắt cả dây điện thoại
Họ sợ nhà liên lạc với ngoại bang
Nhà vắng anh bỗng trở thành hoang phế
Người hàng xóm rất thân ngày nào
Nhưng hôm nay gặp cũng không chào
Ai cũng sợ không ai dây với hủi
Chỉ còn em lủi thủi một mình
Em vẫn chờ đinh linh anh được thả
Năm tháng ngày cuồn cuộn cuốn trôi
Ngày anh đi con còn trong nôi
Đến hôm nay con đã lớn rồi
Em vẫn chờ nhưng không còn vội vã
Bởi tóc xanh ngày nào nay đã bạc cả
Bởi phía trước em có toàn những mả
Người chết ung thư kẻ chết bệnh nằm nghỉ
Còn mình anh đang chết trong đọa đầy
Em cứ hỏi anh có tội gì đây
Không ai trả lời
Vì câu hỏi khó
Chỉ có bát hương vẫn đời đời bốc khói
Khói bay lên hình chữ ét đau lòng
Em còn nhớ họ còng anh bằng cái khóa
Cũng cái khóa bọn giặc Pháp còng cha
Đêm nay ở giữa bãi tha ma
Một chấm sáng lập lòe con đom đóm
Em qùy chân
Em mơ đón anh về .
David Tâm trần
kansas city SEP 3rd 2009
Em ở nhà cứ đoán ngược đoán xuôi
Có thể năm năm có thể dài hơn thế
Em bế con đứng khép lép mong chờ
Nhà tối om không sáng đèn điện nước
Họ cắt điện họ cắt cả dây điện thoại
Họ sợ nhà liên lạc với ngoại bang
Nhà vắng anh bỗng trở thành hoang phế
Người hàng xóm rất thân ngày nào
Nhưng hôm nay gặp cũng không chào
Ai cũng sợ không ai dây với hủi
Chỉ còn em lủi thủi một mình
Em vẫn chờ đinh linh anh được thả
Năm tháng ngày cuồn cuộn cuốn trôi
Ngày anh đi con còn trong nôi
Đến hôm nay con đã lớn rồi
Em vẫn chờ nhưng không còn vội vã
Bởi tóc xanh ngày nào nay đã bạc cả
Bởi phía trước em có toàn những mả
Người chết ung thư kẻ chết bệnh nằm nghỉ
Còn mình anh đang chết trong đọa đầy
Em cứ hỏi anh có tội gì đây
Không ai trả lời
Vì câu hỏi khó
Chỉ có bát hương vẫn đời đời bốc khói
Khói bay lên hình chữ ét đau lòng
Em còn nhớ họ còng anh bằng cái khóa
Cũng cái khóa bọn giặc Pháp còng cha
Đêm nay ở giữa bãi tha ma
Một chấm sáng lập lòe con đom đóm
Em qùy chân
Em mơ đón anh về .
David Tâm trần
kansas city SEP 3rd 2009
khóc cười
Khóc khóc cười cười ở thế gian
Mấy ai chia sẻ nỗi cơ hàn
Nay cười mai khóc âu đành phận
Ngày đói ngày no chẳng dám than
Vận đỏ vận đen trời định đoạt
Nhà êm mái ấm một mình bàn
Mới hay trần thế nhiều người hét
Trỗng rỗng mồm to chỉ nói càn
Mấy ai chia sẻ nỗi cơ hàn
Nay cười mai khóc âu đành phận
Ngày đói ngày no chẳng dám than
Vận đỏ vận đen trời định đoạt
Nhà êm mái ấm một mình bàn
Mới hay trần thế nhiều người hét
Trỗng rỗng mồm to chỉ nói càn
Tuesday, September 1, 2009
Hoa mắc cỡ
Hoa mắc cỡ bên đường
Khép mình dưới nắng trưa
Gió đưa đến bóng mây
Hoa vui cười dạng rỡ
Hoa không khoe sặc sỡ
Màu vàng hay hồng nhung
Hoa không cần chỗ đứng
Trong vườn ươm người trồng
Hoa đón gió ngoài đồng
Bạn bè bông cỏ may
Mắc cỡ nở ban ngày
Vui mây bay gió mát
Giọt mưa bay nặng hạt
hoa khép lá thẹn thùng
Lim rim hoa đứng chờ
Ướt đôi bờ lá xanh
Người ta khi yêu nhau
Cũng thẹn thùng như lá
Đỏ hồng hai bên má
lim dim mắt mà hôn
Subscribe to:
Posts (Atom)