Friday, July 31, 2009

giỗ mẹ





Chiều nay sao trống vắng
một mình nhìn mưa rơi
mà sao thấy bồi hồi
Nhớ mẹ già đi xa

Ngày bé ở quê ta
Trong mưa bom bão đạn
Mẹ băng qua ruộng cạn
Nuôi một đàn con thơ

Hố bom sâu làm hầm
vỏ trái đạn làm ly
Mẹ chăm con mọi thì
cả khi nắng khi mưa

bát cơm là hạt dưa
bát canh là nước suối
mẹ nhường con hạt muối
bát mẹ đầy nước mưa

Ngày gian khổ cũng qua
Con đi xa biền biệt
Có mấy khi về nhà
mẹ nhớ con da riết

Chiều nắng vàng ngọn cau
Mẹ lau dòng nước mắt
Thương con không gặp mặt
Con bây giờ nơi đâu

Ngày con về không gặp
Nắng đã tắt bên đồi
Con ngồi bên mộ đôi
Bà nội và mẹ tôi

mẹ ơi bà nội ơi
hôm nay con tạ tội
Xin Chúa TRời chứng giám
Mẹ tha tội cho con

Mẹ tha tội cho con


.....................................................................................




Giờ này ngày ấy năm xưa
Mặt trời khuất núi mẹ chưa thấy về
Nhớ mẹ con chạy ra đê
À ê tiếng khóc ngủ mê ngoài đồng

Kiếm cơm mẹ chạy chợ đông
Một mình mẹ gánh cả sông nước đầy
Chiều vàng tắt nắng chân mây
Mẹ còn lội nước trâu cầy ruộng sâu

Đêm khuya đốt lửa đèn dầu
Mẹ ngồi khâu áo gối đầu cho con
Bố đi xa biệt nước non
Mẹ ra chống bão để còn mái tranh

Chiều về nắng đổ quá nhanh
Con chưa báo hiếu mẹ thành tổ tiên
Theo mây con trải khắp miền
Hỏi thăm biển núi tìm hình mẹ ơi



..........................................








Nắng đổ ngọn cau một chấm vàng
Trời thu lạnh lẽo kiếp lang thang
Một mình ngồi nhớ về quê mẹ
Mộ mẹ xanh màu trong nghĩa trang

Mẹ đã xa rồi nơi thế gian
Để con thương tiếc mẹ vô vàn
Ước chi con có mẹ bên cạnh
Trời biển sao bằng quà Chúa ban

Con biết ngày đi mẹ rất thương
Mẹ thương con mẹ ngủ ngoài đường
Từ nay còn có ai chăm sóc
Con mẹ đói no chuyện bất thường

Mẹ gọi con về khi mẹ đi
Thều thào mẹ nói lời chia ly
Con quỳ tạ tội xin tha thứ
Nước mắt gắn dài chẳng đáng chi

Mộ địa nơi kia lạnh nước sông
Mẹ ơi ở tận phía trời đông
Có con đứng đó hong hình mẹ
Nước mắt lưng tròng chẩy tận trong.


...............................................................................








Nấm mồ
Căn nhà hoang lạnh giá
Rất xa mà rất gần
Hình như mẹ vẫn còn vá áo cho con
Con nhớ như in những ngày con lon ton theo mẹ
Con nhớ như in những ngày như gà con chiêm chiếp theo bầy
Hôm nay
Mẹ đã là người thiên cổ
Mẹ về với tiên tổ
loài người?

Mẹ đi
Trái đất cũng đi
Trăng đêm không còn, mặt trời đã tắt
Gió bỏ đi mất, mây bay hướng nào không còn gì cả
Mẹ ơi! con giờ đây như cánh hạc bay một mình
Không định bờ bến
Đi đâu?

Mình con lang thang
Con đi tìm mẹ khắp bốn phương trời xa ngắt
Đến cả những vùng lạnh ngắt lạnh ngơ
lơ phơ cỏ lạ
lá vàng

Nơi con đến chẳng khác quê ta
Cũng sóng lớn cũng đồi cao gió cả
Cũng nhiều mả
Tối đen

Con chỉ ước tìm ra nơi mẹ ở
Có phải mẹ ở tận chân trời góc bể

Con đi

Con chỉ mong đến bên chân mẹ
Có phải mẹ ở trên mây ngàn gió núi

Con đến

Mẹ ơi! mẹ ở đâu , mẹ ở đâu ?

.................................................................................






À ơi con ngủ cho ngoan
Tiếng ru của mẹ vắt ngang lưng trời
Chiều nay nắng ngã rụng rời
Chìm trong trống vắng thấy đời mẹ tôi

Đồng chiêm nước lụt sóng bồi
Một vai mẹ gánh cả đồi ước mơ
Đàn con chiêm chiếp ngây thơ
Mẹ chăm mẹ tưới cho mơ được mùa

Mưa bom bão đạn như đùa
Bo bo hạt mạch cúng chùa thắp hương
Thân gầy vai mỏng trên nương
Củ khoai hạt bắp nắng sương mẹ từng

Bão qua nước rút chưa mừng
Nắng kia đã khuất muôn trùng núi non
Lần trong ký ức lối mòn
À ơi tiếng mẹ vẫn còn đâu đây.

No comments:

Post a Comment