Sunday, June 28, 2009

nhớ quê nhà



Nhà Quê hai chữ yêu thương
Ta thương đến nỗi nằm giường cũng mơ
Dòng sông dẫu có đôi bờ
Trời thương làm gió giăng tơ nối liền

Nhà Quê hai chữ rất hiền
Quê hương bình định đi quyền đánh roi
Nhưng em chẳng có học đòi
Dịu dàng cô tấm hong phơi sách đèn

Nhà Quê trời đất đều khen
Tình yêu rộng lớn em đem khắp làng
Nắng hanh mưa lụt không màng
Một mình em đứng bóng bàng em che

Nhà Quê ôi dáng bờ tre
Bóng em che mát trưa hè anh đi
Xa quê mưa gió dầm rì
Dẫu làm ông tướng không gì bằng em

Nhà Quê cô bé lọ lem
Như tiên giáng thế giăng đèn anh soi
Cốt sao tìm được chiếc giầy
Ôm hôn công chúa giữa bày thiên nga

Giật mình tỉnh giấc mơ già
Trời cao đứng bóng còn đà nằm mơ
Châu sa giọt đổ xuống thơ
Tiếc người trong mộng vẩn vơ cõi lòng

No comments:

Post a Comment