Saturday, June 6, 2009

JUN 21 . CHA




Xẻ dọc trường sơn cha đi cứu nước
Tuổi thanh xuân cha bước trong rừng
Trời mù mịt mưa bom và bão đạn
Cha cùng đồng đội lạc mất đường ra

Ngày trở về cha có xương với da
hạt bo bo chính phủ cho đau bụng
cha làm nụng vất vả chẳng được chi
Cha lại xẻ dọc trường sơn đi cứu nhà

một mình thôi cha vào rừng trồng rẫy
lũ con thơ có đứa vừa đẫy ngày
xếp huân chương vào xó bếp , trồng đay
mùa đông qua rau tầu bay bát ngát

cha vui sống cùng hương hồn đồng đội
giữa trường sơn cha chẳng vội , chẳng momg
mặc sóng đời lúc vẩn đục lúc trong
sống cùng người chết vui lòng sảng khoái

tôi ao ước có một ngày thư thái
về thăm cha thăm lại núi bài thơ
thăm quê cha đã một thở bơ vơ
cha đứng đó núi bài thơ vẫn đợi.





CHA GIÀ.....

Cha già râu tóc bạc phơ
Một gian nhà nhỏ bơ vơ bên đồi
Người ta như đũa có đôi
Cha già giờ đã mồ côi một mình

Đông sang hè đến mưa sình
Mưa bên đồi một trong mình mưa hai
Cha thương người ấy có tài
Bao năm máu lửa đôi hài bên cha

bây giờ người đã đi xa
khóc thương đỏ mắt mình cha một mình
con cháu gió cuốn thình lình
xa phương cầu thực bỏ tình đơn côi

một mình dò dẫm bên đồi
mắt mờ chân chậm bên nồi cám heo
vắng người cơm đậy canh treo
một gian nhà vắng con mèo đi đâu

ước gì trời đổ mưa ngâu
cho người trên dưới hết sầu hết mong





CHUYỆN VUI......

Nhà vua vi hành, gặp một ông lão đang cày ngoài đồng. Nhà vua dừng lại hỏi thăm về ruộng nương, lúa má, rồi lân la hỏi đến chính sự, tư cách quan trong địa hạt thế nào.

Ông lão nói:

Ối chà! Các quan ở đây đều là những bậc trung thần nghĩa sĩ cả.

Nhà vua hỏi:

Làm sao mà lão biết?

Ông lão đáp:

Tôi xem hát xưa nay, thấy những vai quan tham gian ác như Ðổng Trác, Tào Tháo đều mặt trắng mà các quan ở đây tôi chưa thấy ông nào mặt trắng như thế bao giờ! Ông nào mặt mũi cũng hồng hào béo tốt cả!

No comments:

Post a Comment