Tuesday, June 9, 2009

luân hồi



Mẹ đã từng làm mướn kiếm cơm
Đêm hôm sớm tối cố cho thơm
Mặc cho gió cuốn hay mưa lụt
Nuôi cả chồng con chẳng có bờm

Kháng chiến mẹ theo hồ chí minh
Điện biên đánh giặc chẳng còn xinh
Ngày về bỏ lại nơi tuyền tuyến
Một trái tim hồng thành phế binh

Giải phóng người ta chết thảm thương
Tưởng đâu cuộc sống sẽ như thường
Ai ngờ số phận còn lam lũ
Con cái đời nay chạy tứ phương

Đứa lớn vượt biên đi xứ xa
Chẳng may gặp cướp trở thành ma
Còn con gái út lên thành phố
Ở đợ Ô - SIN kiếp mẹ già

Mới biết ở đời cái vạ bay
Bay từ đời mẹ đến đời nay
Bao nhiêu xương máu thành tro bụi
Ớt đỏ đời nay hết chất cay.

CHUYỆ VUI....

Nhà nho nọ thấy quan lại tham nhũng trong lòng rất khinh. Một hôm, các quan đến nhà chơi, trong số đó có cả mấy bạn đồng song thủơ trước. Ông ta bảo người nhà dọn rượu thết.
Người nhà bưng mâm lên, ông ta đứng dậy thưa:

Chả mấy khi rồng đến nhà tôm, các ngài có bụng yêu nhà nho thanh bạch đến chơi, có chén rượu nhạt xin các ngài chiếu cố cho.

Các quan cầm đũa, gắp mấy món. Các quan ăn thấy ngon miệng, liền khề khà hỏi: đây đĩa gì, kia bát gì...

Nhà nho thong thả nói:

Ðây là chó, kia cũng là chó, bẩm toàn chó cả.

No comments:

Post a Comment