Thursday, June 11, 2009

bán vé số




Cha mẹ ngèo em đi bán vé số
Xa trường học em dọc phố lang thang
Đội nắng mưa em không ngại sang hèn
Trong bóng đêm em chẳng sợ ma men

Tóc mây em nắng cháy đỏ bơ phờ
Da mềm em đen sạm tờ giấy cháy
tuổi thơ em vùi dập trong bụi đời
Nhà của em đất nước ngập bùn dơ

Em vẫn phải bì bõm bơi trong nước
Em vẫn phải bước qua vùng sơn cước
Em vẫn phải sống dù đời chẳng nuông chiều
Em vẫn phải nghe đôi điều đạo đức

Dòng sông chẩy có khúc cong khúc thẳng
Đêm vỉa hè em nằm mơ lúc vắng
Trời đổi thay đất nước cũng đổi thay
Vé số bay
cánh diều
quả ớt cay


CHUYỆN VUI......

Trương Thiết Đầu diễn vở GIAN TƯỚNG được mọi người ca ngợi là tuyệt vời. Viên quan huyện mới đến nhậm chức nghe lời đồn bèn cất công đi xem ông ta biểu diễn, đang xem thì viên quan huyện tức quá bỏ ra về, thăng đường lệnh cho sai dịch bắt Trương Thiết Đầu.

Trương Thiết Đầu nghe lệnh gọi, thấy khác thường, một người diễn kịch thì có liên can gì tới ông quan huyện? Chợt Trương Thiết Đầu nghĩ tới lúc diễn, quan huyện ngồi dưới nghiến răng trợn mắt và hiểu ra đó là vì việc diễn kịch.

Trương Thiết Đầu không thay trang phục, liền theo sai dịch lên công đường, ngạo nghễ đứng giữa công đường. Quan huyện thấy vậy đập thanh gỗ xuống bàn quát:

Tên gian tặc kia, thấy bản quan sao không quỳ xuống?

Trương Thiết Đầu cười khẩy:

Người là viên quan huyện thấp phẩm tép riu, còn ta đây đường đường là quan nhất phẩm có lý do gì phải quỳ trước ngươi!

Viên quan huyện tức quá quát:

Ngươi giả nhất phẩm còn dám nghênh ngang ở đây hử!

Trương Thiết Đầu cười đáp:

Biết tôi là giả, thì hà tất đại nhân phải tức giận thật?

No comments:

Post a Comment