Tuesday, May 26, 2009

Xuân xứ lạ



Nắng xuân rực rỡ khắp nơi nơi
Đua sắc muôn hoa nở khắp trời
Lữ khách xa quê nơi đất lạ
Nhớ thương xuân cũ lặng bồi hồi

Cành xuân chàng có đã bao năm
Xa cách biển trời bặt tiếng tăm
Đất khách quê người bao lạ lẫm
Biết còn ai đó để mà thăm

Xuân nơi đất lạ bướm không bay
Cơm cặn canh thừa ớt chẳng cay
Người lạ xuân về vui chẩy hội
Cành khô trụi lá gió không lay

Chỉ thương thương nhớ cành xuân quê
Ấp ủ bao đời những giấc mê
Gió thổi xuân đi cành trụi lá
Ôm hận cành khô lỗi lời thề

CHUYÊN NHẶT

có một ông quan đi đâu cũng khoe mình có con chó rất khôn. Một hôm, ông quan bước vào phòng làm việc, thấy con chó nằm khoanh tròn trên ghế của ông, ông đuổi nó không xuống. Ông quan bước đến bên cửa sổ vờ kêu lên:
Khiếp! Mèo ở đâu ra mà lắm thế?
Chó tưởng thật lao tới, bám hai chân lên bậu cửa sủa, ẳng ẳng
Ông quan đắc ý trở lại ghế ngồi.
Một hôm khác, con chó vào phòng thấy ông quan đang ngồi trên ghế, nó dỏng tai nghe ngóng rồi phóng ra phía cửa sổ, sủa váng lên. Ông quan vội nhỏm dậy chạy theo, đảo mắt khắp vườn hỏi: ai ai.
một lúc chả thấy gì. Khi quay lại, thấy chó chễm chệ trên ghế .

No comments:

Post a Comment