Sunday, May 24, 2009

YÊU ĐỜI

CHUYỆN VUI LƯỢM LẶT



Trong xí nghiệp nọ có một anh nổi tiếng là hay nói tục. Nói tục tới mức quen mồm.
Anh ta có cô bạn gái, muốn đến nhà cô ta chơi, cô gái thì ngại nỗi nhỡ anh ta quen mồm nói tục thì bố mẹ chê cười. Biết được tâm sự đó, anh ta an ủi:
- Em cứ yên tâm đi, đừng nghe bạn mồm thối như cứt ấy đơm đặt. Anh từ bây giờ sẽ không nói tục nữa đâu.
- Ðấy anh vừa nói tục là gì?
Anh chàng gân cổ lên cãi:
- Nói vậy mà là tục à, anh nói thối như cứt là sự thật đấy chứ.
- Nói vậy cũng không được! Anh phải hứa không nói tục nữa thì em mới cho anh về nhà em.
Chàng trai nói ngay.
- Ðược rồi.
Anh xin thề sẽ không nói tục nữa, mả cha mả mẹ đứa nào mà nói dối em. Nếu anh chót dại thì cứ lấy phân gio, cứt đái tống vào mồm anh. Thôi cho anh về ra mắt với ông bô, bà bô em đi. Anh muốn đến nhà em lắm, tiên sư bố đứa nào mà nói dối với em.


yêu thơ



Thơ là thiên phú trời cho
Tôi yêu thơ để giữ kho cho trời
Yêu thơ mới thấy yêu đời
Cây khô ra lá nụ thời ra bông

Câu thơ làm đổi mưa dông
Trời yên biển lặng sạch không mây mù
Câu thơ kết bạn xóa thù
Bốn phương phẳng lặng lá thu xanh rừng


Thơ còn đi bắt đi lùng
Quan tham gãy cổ đường cùng về quê
Dân mà lắm nỗi ê chề
thơ như suối mát vỗ về động viên

Cô đơn ta có bạn hiền
Bẻ dăm ba chữ làm duyên cau trầu
Đêm khuya thơ tặng gối đầu
Canh ba gà gáy mơ trầu hôn cau

No comments:

Post a Comment