Thursday, September 3, 2009

Chờ chồng

Anh đi tù không có ngày sử án
Em ở nhà cứ đoán ngược đoán xuôi
Có thể năm năm có thể dài hơn thế
Em bế con đứng khép lép mong chờ
Nhà tối om không sáng đèn điện nước
Họ cắt điện họ cắt cả dây điện thoại
Họ sợ nhà liên lạc với ngoại bang
Nhà vắng anh bỗng trở thành hoang phế
Người hàng xóm rất thân ngày nào
Nhưng hôm nay gặp cũng không chào
Ai cũng sợ không ai dây với hủi
Chỉ còn em lủi thủi một mình
Em vẫn chờ đinh linh anh được thả
Năm tháng ngày cuồn cuộn cuốn trôi
Ngày anh đi con còn trong nôi
Đến hôm nay con đã lớn rồi
Em vẫn chờ nhưng không còn vội vã
Bởi tóc xanh ngày nào nay đã bạc cả
Bởi phía trước em có toàn những mả
Người chết ung thư kẻ chết bệnh nằm nghỉ
Còn mình anh đang chết trong đọa đầy
Em cứ hỏi anh có tội gì đây
Không ai trả lời
Vì câu hỏi khó
Chỉ có bát hương vẫn đời đời bốc khói
Khói bay lên hình chữ ét đau lòng
Em còn nhớ họ còng anh bằng cái khóa
Cũng cái khóa bọn giặc Pháp còng cha
Đêm nay ở giữa bãi tha ma
Một chấm sáng lập lòe con đom đóm
Em qùy chân
Em mơ đón anh về .


David Tâm trần
kansas city SEP 3rd 2009

No comments:

Post a Comment