Thursday, February 5, 2009

CON KIẾN ĐƯỢC ƠN




sáng chủ nhật mọi người đang chuẩn bị đi nhà thờ thì đứa con gái 9 tuổi Suzan quay sang hỏi tôi một câu . Bố ơi , bố có biết tại sao Đức Chúa Trời lại tạo dựng lên các loài vật , trong đó loài Khổng Long đã được tạo dựng cách đây hàng triệu năm, và tại sao loài Khổng long lại bị tận diệt . Tôi biết con tôi rất thích được chơi với mấy con vật , vì nhà tôi ở gần một cái tiệm péthop nó thường chạy sang đó lân la chơi , có khi tới bữa quên ăn . Trong cái tủ sách nhỏ của nó chứa đầy các quyển sách về động vật , có hôm tôi đi làm về nhìn nó mải mê chơi với đàn kiến sau nhà , nó lấy cái cành cây khô làm cái cầu cho lũ kiến đi ngang qua một vệt nuớc nhỏ mà nó gọi đó là con sông ôhiô của đàn kiến .
Tôi trầm ngâm một lúc khi nghe nó hỏi về sự tân diệt của loài Khổng long . Quả thật tôi cũng không biết nói làm sao cho nó hiểu , vì bản thân tôi cũng không hiểu, tôi mới nói rằng :
Thế con có biết rằng tại sao Đức Chúa Trời lại tạo dựng lên muôn loài không?
Nó không đợi tôi hỏi xong đã trả lời : con đọc trong Kinh thánh ,king thánh nói rằng Đức Chúa Trời tạo dựng lên muôn loài theo ý muốn của Ngài .
Vậy có thể Ngài cũng hủy diệt loài Khổng long theo ý muốn của Ngài , tôi nói .
Nhưng tại sao? Nó hỏi tiếp. Tại sao Ngài làm thế .tại sao Ngài lại muốn như thế ? con thích Khổng Long còn sống đên bây giờ cơ.
Bố không biết, nhưng bố có thể kể cho con nghe một câu chuyện , tôi nói.

Rồi tôi bắt đầu kể : có một ngày kia sau một cơn nắng nóng kéo dài , trời oi bức , mọi vật mệt mỏi khó chịu , lũ chuồn chuồn từng đàn kéo nhau bay là là mặt đất , còn lũ kiến thì kéo nhau từng đàn vận chuyển đồ ăn , chúng tấp lập chạy ngược chạy xuôi như con thoi . Trên trời mây bắt đầu chuyển từng đám đen đặc từ phía đông tới , gió bắt đầu cuốn bụi bay mù mịt, những hạt mưa đầu tiên đã lộp bộp trên những tầu lá chuối , rồi mưa mỗi lúc một lớn hơn , gió thổi trong mưa tạo thành từng lớp mưa bay trắng xóa. Và nước bắt đầu chẩy từ những chỗ đất cao xuống chỗ thấp , những dòng nước được tạo thành rất nhanh , ban đầu còn nhỏ, càng mưa thì dòng nước càng lớn , chúng cuốn băng những vật cản trên dòng chẩy . Có hai con kiến may mắn bám được vào một cành cây khô khi dòng nước hung hãn băng tới , chúng lặn ngụp trong dòng nước khi trồi lên , khi chìm xuống, cành cây khô có hai con kiến bám vào đang trôi băng băng đột nhiên đứng khựng lại , nó đã bị vướng lại ngay trên miệng một cái cống thoát nuớc, cái cống đang há miệng to đùng , đen ngòm , từng dòng nước đục ngầu cuốn theo bao nhiêu thứ thi nhau rội vào trong .

Hút chết , nhanh lên,một con kiến có cái trán dô hét to . Thế là hai con bò ngược lên theo một đường ống máng nước mà cái cành cây đã vướng vào . Gió mỗi lúc một lớn hơn, mưa táp vào mặt , vào người làm hai con kiến mỗi lúc một rét , người chúng run lên , hai hàm răng gõ vào nhau kêu lập cập . Gắng lên, trên kia có ánh sáng từ trong nhà , chắc là cái cửa sổ , lên được đó chúng mình sẽ được sưởi ấm vì có hơi lóng từ trong nhà ,con kiến lúc nẫy lại nói . Sau một chặn đường vất vả , cuối cùng hai con kiến cũng trèo lên được tới cái cửa sổ có ánh sáng từ trong nhà ,
Qua 2 lớp kính chúng nhìn vào trong mờ mờ , đây là một ngôi nhà rất lớn. con kiến có cái răng khểnh nói : Trời ơi. ước gì chúng mình vào được bên trong thì ấm lắm , và không sợ bị chết rét ngoài này đâu .
Nó vừa nói xong thì một cơn gió to lại ập tới làm ngả ngiêng cây sồi to tướng trước nhà , tiếng cành cây bị gió vặn gẫy kêu răng rắc, một cái cành cây bị gẫy rơi xuống từ trên cao , đập vào cái cửa sổ , nó làm cho một cánh của cái của bật ra , lắc lư ,lắc lư.
Nhanh lên , con kiến có cái răng khểnh nói to .
Hai con kiến lép sát vào bên cửa sổ , chúng chờ cho gió đẩy cái cánh mở ra rồi hai con chạy ùa vào bên trong nhà.
Trong nhà ánh sáng chan hòa , và thật là ấm, mặc dù ở ngoài mưa rất to, gió rất rét , và sấm chớp nổ âm ầm .
Con kiến trán dô nói: này Răng khểnh , mày có biết ngôi nhà này ai làm chủ không ? không đợi con răng khểnh trả lời, nó nói tiếp : loài người đấy. Rồi làm như hiểu biết hơn , kia kìa nhìn xem , nó đưa tay chỉ về phía bên trái trên tường nhà , ở đó có một cái TV màn hình phẳng rất lớn ,
Bây giờ con răng khểnh mới lên tiếng : đó là cái cửa sổ thần. Vì mày nhìn vào đó mày sẽ thấy rất nhiều hình ảnh khác lạ, lúc thì có con voi to tướng, lúc thì lại có đàn cá bơi trong đó mới lạ chứ.
Con trán dô nói: loài người gọi nó là cái TV chứ không phải cửa sổ thần đâu.
Con răng khểnh cãi lại : làm sao một vật chỉ to bằng cái cửa sổ mà bên trong nó chứa đựng được nhiều thứ thế . Hai con kiến đang mải tranh cãi về cái TV thì có tiếng chuông điện thoại reo , chúng còn chưa biết đó là tiếng gì thì một cậu bé từ phòng bên chạy vào nhấc cái ống điện thoại lên và nói chụyên với ai đó bên đầu bên kia , hai con kiến đứng ẩn sau một cái bình hoa gần cửa sổ , lắng nghe cậu bé nói chuyện , chúng chẳng hiểu cậu bé nói gì , vì cậu bé nói nhanh quá, vả lại cũng chẳng phải ngôn ngữ của loài khiến ,
Con trán dô thì thầm : này nhìn trên bàn xem , cái gì trông giống như cái TV nhưng không phải cái TV .
Cậu bé lúc này đã nói xong điện thoại và đang ngồi xuống ghế , mở cái laptop trên bàn , kết nối internet , rồi vào mạng chát với ai đó ở xa lắm .
Vẫn con trán dô nói : nhưng tớ vẫn không thể hiểu được những việc làm của loài người. Rồi nó tự hỏi . Làm thế nào loài người làm ra đuợc TV, computer , internet, v..v..
Con răng khểnh an ủi . Thôi đừng thắc mắc nữa , chúng ta chỉ là loài kiến chứ không phải là loài người lên chúng ta không thể hiểu được công việc của loài người đâu. Cho dù loài kiến chúng ta có miệt mài học hỏi , nghiên cứu hết đời này qua đời khác thì cũng không bao giờ hiểu đựơc những việc làm của loài nguời .

Tôi định kể tiếp thì Susan đột ngột ngắt lời tôi : bố , con hiểu rồi , Đức Chúa Trời đã tạo dựng lên muôn loài theo ý của Ngài , mỗi loài Ngài ban cho riêng từng ơn phước khác nhau, loài ngừời cũng là một loài xác thịt , và loài xác thịt thì không thể nào hiểu biết được những ý tưởng của đấng tạo dựng lên muôn loài. Trong kinh thánh có câu : vì các từng trời cao hơn đất bao nhiêu , thì đường lối ta cao hơn đường lối các ngươi, ý tưởng ta cao hơn ý tưởng các ngươi cũng bấy nhiêu. E sai 55:9
Nó nói thật sôi nổi , ánh mắt nó tràn đầy niềm vui hạnh phúc , niềm vui của một con trẻ biết vâng phục nghe lời , tôi thầm cảm ơn Đấng Tạo Dựng . Ngài đã vì lòng nhân từ mà cứu chúng tôi đang từ trong kẻ chết , nay được sống lại , sống trong Ngài tràn đầy phước hạnh.
Tôi nhìn ra cửa sổ , xa xa phía chân trời những tia nắng hồng lung linh bừng sáng , ngoài sân những cành đào đang bắt đầu có những chiếc búp lá xanh , một làn gió nhẹ làm rung rung những cánh lá mới nở , mùi cỏ non thơm nồng báo hiệu một mùa xuân tràn đầy sức sống.

Kansas city xuân 2009
Davidtran40

No comments:

Post a Comment