Thương một người ở xa
Quê nhà chiều nắng đỏ
Nóng như nung chết cỏ
Em vẫn trên đường đê
Con dường dài lê thê
Em bì bõm dưới mưa
Cơm bụi buổi nắng trưa
Bước chân cò lội nước
Nếu sểnh chân một bước
Giá phải trả gấp đôi
Có khi cả cuộc đời
Nằm trong tay kẻ cướp
Thương một người ở nhà
Chân chuyền cành chim sáo
Em không quen nói láo
Giữa thế giới người gù
Dẫu biết chẳng ô dù
Em không hề lùi bước
Giữa cái mất cái được
Em chọn con đường thua
Em chẳng muốn làm vua
Nhưng làm người đứng thẳng
...................
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment