Monday, August 31, 2009
đổi mùa
Hết nắng hè đông lại tới thôi
Dẫu biết trước bờ môi vẫn giật mình
Nắng đi rồi còn đâu giọt nắng xinh
Con phố chiều nước dâng tràn trắng xóa
Ừ đi đi tìm chân trời mới lạ
Cầu mong nắng tới một buổi bình minh
Đi để quên những tiếng cười ngày cũ
Đi để quên cái giọng hát qua phôn
Nhớ làm chi câu lục bát trong ngần
Thương làm chi tờ giấy trắng đần độn
Tiếng gõ phím ngày nào thành lạc lõng
Bài thơ ai chính tả thật khôi hài.
Một thân người chẳng thể chẻ làm hai
Nhưng trái tim chia hai phần tươi đỏ
Nhờ ngọn gió đưa phần về bên đó
Phần ở đây để nhớ để thương ai
Thôi nhé ngày mai đi quá khứ
Mùa đổi mùa hết hạ lại sang đông
Còn mình ai ở lại một bến sông
Con sào cắm sóng xô bờ nứt nẻ.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment