![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjw1WPBctBPst7VWokHvO5gB-jiMuUF_eYd_4-aH6GCCA7T4HbHEdXx-tEfO_Yl3CTbG9dqeZAIzCMrc2Ugb95iFokZhdaOO0ys98MB4NgFhZKCLHtJtKkBymN7wy3WRPa0ZV8lvUxDESY/s400/3090409044754.jpg)
CHIA TAY
Sáng nay chạy đến thăm em
Tường cao cổng đóng buông rèm lặng thinh
Tần ngần con phố đứng im
Cánh buồm không gió im lìm bến sông
Trưa hè trời nổi cơn dông
Bông hoa phượng đỏ trắng đồng nơi đây
Cánh diều căng gió đứt giây
Thương em bé nhỏ ngồi ngây một mình
Kỷ niệm ngày ấy thật xinh
Thôi đành gửi lại mái đình rêu phong
Thân cò một kiếp long đong
Đành làm chiếc lá theo dòng nước trôi.
CHẨY MÁU.
Chặt vào tay , chém vào tay
Băm bèo nấu cám chặt ngay tay này
Ôm tay nhăn nhó mặt mày
Trách người trong mộng làm bay mất hồn
Đêm qua trót dại mơ khôn
Gặp ngay người ấy cùng thôn với mình
Hình như trời có chương trình
Nếu không sao lại sương tình ướt vai
Mộng đêm sợi ngắn sợi dài
Tơ lòng vương vấn thuyền ai đợi chờ
Trăm năm có một giấc mơ
Chặt tay chảy máu viết thơ cho người.
CÁI BÚT
Cây bút bi , biết những gì
Mà sao bút viết trăm thì yêu đương
Để cho kẻ giận người thương
Để cho người lại vấn vương tơ lòng.
Bây giờ lúa đã nên đòng
làm sao viết lại những dòng ngày xưa
Bây giờ chỉ có mây mưa
Bút khô mực cạn mạt cưa bút nằm
GIẤY TRẮNG
Trang giấy trắng, sao thấy đắng
cớ sao mực lại lắng trong bồn chồn
Phải chăng bởi tại tiếng đồn
Cả tin nhẹ dạ nên hồn giấy bay.
Tờ giấy như lá cỏ may
Một chiều gió cả lắt lay ngoài đồng
Thương tờ giấy mỏng lông bông
Trắng trong lòng dạ mà trông mất hồn
TẠ ƠN
Cảm ơn em , tạ ơn nàng
Cho anh mượn giấc mơ vàng làm thơ
Lời thơ anh giấu trong mơ
Yêu người trong mộng vẩn vơ cõi lòng
Sông ơi đừng đổi thay dòng
Cho thơ anh chẩy đầy đồng quê em
Nàng tiên có bé lọ lem
Dẫu trong cổ tích cũng xem như ngần
Trăng yêu trăng đứng tần ngần
Mặt trời đỉnh núi trăng lần bờ ao
Tiếng đồn dẫu xấu không sao
Yêu thơ trăng phải lặn vào ao sâu
Cảm ơn em, lời tạ đầu
Bởi em anh biết làm cầu cho thơ
Mai ngày dẫu có ngẩn ngơ
Câu thơ dẫn lối, hoa mơ chỉ đường.
No comments:
Post a Comment